Câu 1
1.Kìa, trông lên thiên cung, chính quê hương,
Gần bên sông lưu ly soi sáng như gương,
Là nơi các thánh sống mãi vui phi thường,
Khóac áo trắng xóa thiên quốc hội đường.
Ồ bên kia, kìa bên ấy,
Mơ tưởng bước đến nơi chính quê ta;
Ở bên kia, lúc qua bờ chính chỗ ấy,
Ước mong sao ta mau bước vô nhà.
Câu 2
2.Kìa, xem bao anh em chí thân ta,
Tạm chia tay vinh quy vui bước bôn ba,
Họ luôn thỏa mãn hát khúc vui sum hòa,
Chính chỗ ấy Chúa Cha thiết ngự tòa.
Ồ bên kia, kìa bên ấy,
Khi nhớ đến cố nhân đã quy thiên
Cố nhân ta, ở thiên đàng, cảnh phước bấy,
Nhớ kẻ bước trước ta ước về liền.
Câu 3
3.Giờ đây trên thiên cung có Christ ta,
Bạn thân ta luôn an cư mãi xướng ca,
Nguyện ta lánh cảnh khổ ải bao gian tà,
Hớn hở cất cánh lên thẳng quê nhà.
Ồ bên kia, kìa bên ấy,
Nay ở chỗ đó đương có Christ ta;
Có Christ ta, ở bên kìa, cảnh phước bấy,
Cảnh phước bấy khiến ta hưởng quê nhà.
Câu 4
4.Nhà trên thiên cung ta đến nay mai,
Đời nầy qua, ta vô ngay nước tương lai,
Bà con, thiết hữu chốn ấy mãi sum vầy,
Vẫn thức để ngóng trông chúng ta đây.
Ồ bên kia, kìa bên ấy,
Ta sẽ đến chính quê đó không lâu;
Chính quê ta, nơi thiên đàng, cảnh phước bấy,
Thỏa thích bước đến quê thánh sang giàu.