Câu 1
1.Nầy Si-ôn, thành Chúa muôn đời ơi!
Biết bao giai thoại luận về ngươi;
Thật do Chúa thành tín đã dựng xây
Chốn ngươi nên nhà Ngài ngự đây;
Ngươi đứng trên nền Đá sống vô hình,
Quyết không gì làm cho rung rinh,
Vách cứu rỗi bao phủ ngươi muôn thu,
Nhà ngươi mỉm môi cười kẻ thù.
Câu 2
2.Kìa, vô số sông sống luôn từ nơi
Suối yêu thương đêm ngày trào sôi,
Làm cho mỗi con cái ngươi bình an,
Hết khát khao, không còn thở than;
Khi đứng bên dòng nước sống tuôn tràn.
Có ai còn buồn lo than van?
Chúa, Đấng ban ân điển không thay dời,
Ngài muôn thuở, ơn còn muôn đời.
Câu 3
3.Kìa, trên mỗi nhà ở trong thành đây,
Có lửa mây bao bọc lạ thay!
Lòa vinh hiển và chở che bầy con,
Chứng tỏ Giê-hô-va gần luôn;
Giê-hô-va là ánh lửa đêm trường,
Bóng bao trùm ngày ngươi an khương,
Bánh ma-na ban xuống nuôi ngươi hoài,
Hồi ngươi vững tin cầu khẩn Ngài.
Câu 4
4.Lạy Giê-hô-va nếu tôi được ơn,
Chép tên tôi dân thành Si-ôn,
Dầu nhân thế nhạo báng, chê cười tôi,
Quyết khoe khoang trong Jê-sus thôi;
Vui thú trên đời chóng phai mau tàn,
Phú vinh dường bèo dạt mây tan
Các thú vui châu báu muôn năm còn,
Được hưởng chỉ dân thành Si-ôn.