Câu 1
1.Phước nguyên [Eb]từ trời xin chảy [Bb7]vào lòng,
[Eb]Bật lên [Ab]khúc [Eb]ca [Bb7]chúc ơn [Eb]Ngài;
Suối nhân [Eb]từ hằng tuôn chảy [Bb7]ngập dòng,
[Eb]Giục tôi [Ab]thỏa [Eb]vui [Bb7]tôn vinh [Eb]Ngài;
Nguyện chỉ [Cm]giáo [Gm]tôi [Ab]thi ca [Eb]bổng trầm
Mà lưỡi [Cm]lửa [Gm]cõi [Ab]thiên thượng [Eb]hát,
để tôi [Eb]ngợi Ngọn Ân điển [Bb]ngàn tầm,
[Eb]là Non [Ab]cứu [Eb]ân, [Bb7]Non cực [Eb]lạc.
Câu 2
2.Đến đây [Eb]là nhờ Chân Chúa [Bb7]phò trì,
[Eb]Nguyền xây [Ab]cất [Eb]Ê-[Bb7]bên-ê-[Eb]xe;
Nếu Cha [Eb]đẹp lòng tôi dám [Bb7]nguyện kỳ
[Eb]Miền thiên [Ab]quốc [Eb]tôi [Bb7]sớm quay [Eb]về;
Jê-sus [Cm]kiếm [Gm]tôi [Ab]khi đang [Eb]thất lạc,
Từng vơ [Cm]vẩn [Gm]cách [Ab]xa đường [Eb]thánh;
Suối huyết [Eb]từ Ngài tuôn chảy [Bb]rào rạt,
[Eb]Vực tôi [Ab]khỏi [Eb]muôn [Bb7]sói hại [Eb]hành.
Câu 3
3.Chính tôi [Eb]đây nợ ơn Chúa [Bb7]nặng dày,
[Eb]Nợ kia [Ab]cứ [Eb]vấn [Bb7]vương mãi [Eb]hoài;
Khẩn xin [Eb]Ngài dùng dây ái [Bb7]từ rày
[Eb]Buộc tâm [Ab]vẩn [Eb]vơ [Bb7]tôi vào [Eb]Ngài;
Tự nghiệm [Cm]tánh [Gm]tôi [Ab]ưa xa [Eb]Thánh Phụ,
Thường hay [Cm]cách [Gm]ly [Ab]Cha từ [Eb]ái;
Kính dâng [Eb]lòng nầy cho Chúa [Bb]Jê-sus,
[Eb]Nguyện nay [Ab]đóng [Eb]niêm [Bb7]ấn thiên [Eb]đài.