Câu 1
1.Đừng [Ab]nói với [Eb7]tôi bao thú [Fm]vui trần [Eb]gian,
là cuộc [Ab]vui mong manh [Eb7]rồi chóng [Ab]tan.
Vì có nỗi [Eb]vui lớn [Fm]lao trong [Db]tôi,
niềm [Eb]vui ấy lâu [Bb7]bền đời [Eb]đời.
Từ [Ab]khi Jê-[Eb7]sus vô sống [Fm]trong lòng [Ab]tôi.
Chẳng [C]còn qua [C7]chốn sa mạc [Fm]xưa tăm tối,
Bao [Eb7]lớp sóng đời xa hoa [Ab]đã tan [Ddim]rồi!
Tôi nghe [Ab]dòng suối tuôn tràn [Eb7]trong [Ab]lòng.
Điệp khúc
Tâm [Ab]tôi an ninh tựa dòng [Db]sông
[F7]Nhờ [Bb7]Ngài ngự vào làm tôi trắng [Eb]trong.
Từ [C]giã bao tháng năm lang [Ab7]thang [Bbm]giữa sa [Db]mạc;
[Ddim]Tôi nghe [Ab]dòng suối tuôn tràn [Eb7]trong [Ab]lòng.
Câu 2
2.Miền [Ab]đất cháy [Eb7]khô tôi đã [Fm]qua ngày [Eb]xưa,
còn lại [Ab]trong tôi như [Eb7]một thoáng [Ab]mơ.
Toàn những núi [Eb]non xác [Fm]xơ hoang [Db]vu,
ngày [Eb]xưa ấy bây [Bb7]giờ nhạt [Eb]mờ.
Vì [Ab]trước mắt [Eb7]tôi đang trải [Fm]qua màu [Ab]xanh,
Một [C]vùng xanh [C7]biếc bên dòng [Fm]sông lấp lánh,
Sung [Eb7]sướng nhắm mục tiêu theo [Ab]Chúa lên [Ddim]đường!
Tôi nghe [Ab]dòng suối tuôn tràn [Eb7]trong [Ab]lòng.
Điệp khúc
Tâm [Ab]tôi an ninh tựa dòng [Db]sông
[F7]Nhờ [Bb7]Ngài ngự vào làm tôi trắng [Eb]trong.
Từ [C]giã bao tháng năm lang [Ab7]thang [Bbm]giữa sa [Db]mạc;
[Ddim]Tôi nghe [Ab]dòng suối tuôn tràn [Eb7]trong [Ab]lòng.
Câu 3
3.Lòng [Ab]hết khát [Eb7]khao bao thú [Fm]vui cuộc [Eb]đời,
dù đời [Ab]đem vinh hoa [Eb7]chào đón [Ab]tôi.
Vì Chúa đã [Eb]ban ấm [Fm]êm trong [Db]tôi,
bình [Eb]an giữa nhân [Bb7]gian ngậm [Eb]ngùi.
Miền [Ab]đất cháy [Eb7]khô nay biến [Fm]nên màu [Ab]tươi,
Hằng [C]ngày bên [C7]Chúa tâm hồn [Fm]vui phơi phới,
Tên [Eb7]cũng đã được ghi trong [Ab]sách trên [Ddim]trời!
Tôi nghe [Ab]dòng suối tuôn tràn [Eb7]trong [Ab]lòng.
Điệp khúc
Tâm [Ab]tôi an ninh tựa dòng [Db]sông
[F7]Nhờ [Bb7]Ngài ngự vào làm tôi trắng [Eb]trong.
Từ [C]giã bao tháng năm lang [Ab7]thang [Bbm]giữa sa [Db]mạc;
[Ddim]Tôi nghe [Ab]dòng suối tuôn tràn [Eb7]trong [Ab]lòng.