Câu 1
1.Thành vinh [Eb]hiển, nơi sáng và [Eb]thánh,
Thành sang [Bb7]bốn mùa xuân [Eb]nồng;
Thành vinh [Eb]hiển, ta [D7]có rõ [Gm]không?
Là nơi [Eb]phỉ tình, [Bb7]vui [Eb]lòng.
Vui vui [Eb]thay, [C] dầu ở nơi [Fm]trần
Ta vui [Bb7]luôn, dầu phải khổ [Eb]thân,
Ta trông [Eb]mãi kíp trải qua [Fm]nơi nầy,
Hết khổ [Eb]nàn, [Bb7] vào thiên [Eb]thành.
Điệp khúc
Vui vui thay, dầu ở nơi trần,
Ta vui luôn, dầu phải khổ thân
kíp trải qua qua qua nơi nầy,
vào thiên thành.
Câu 2
2.Thành vinh [Eb]hiển, nơi phước và [Eb]thánh,
Thành sang [Bb7]ở trời, vui [Eb]kỳ
Hào quang [Eb]của Chân [D7]Chúa rõ [Gm]soi,
Thành xuân [Eb]cõi trời, [Bb7]vui [Eb]hoài.
Muôn thiên [Eb]binh [C] đàn hát vui [Fm]vầy,
Không chi [Bb7]vui bằng Chúa ở [Eb]đây.
Jê-sus [Eb]sáng chói rỡ thay [Fm]thiên thành,
Sống chỗ [Eb]nầy [Bb7] thì yên [Eb]lành.
Điệp khúc
Vui vui thay, dầu ở nơi trần,
Ta vui luôn, dầu phải khổ thân
kíp trải qua qua qua nơi nầy,
vào thiên thành.
Câu 3
3.Thành vinh [Eb]hiển, quê của người [Eb]thánh,
Làm tinh [Bb7]những vàng xinh [Eb]ngần;
Thành vinh [Eb]hiển, vô [D7]giá bửu [Gm]trân,
Hằng vui [Eb]vẻ tình [Bb7]muôn [Eb]phần.
Ô Sa-[Eb]lem, [C] thành thánh nơi [Fm]trời,
Ta mong [Bb7]thay vào ở chỗ [Eb]ngươi,
Ca khen [Eb]Chúa, Đấng chủ ngươi [Fm]trên trời,
Ở chỗ [Eb]nầy [Bb7] lòng vui [Eb]đời.
Điệp khúc
Vui vui thay, dầu ở nơi trần,
Ta vui luôn, dầu phải khổ thân
kíp trải qua qua qua nơi nầy,
vào thiên thành.