Câu 1
1.Có kẻ ăn mày mù lòa đôi mắt ngồi bên đường,
Khốn nỗi cô quạnh, mù mịt cả đời đáng thương;
Người bận đồ rách, hai tay ôm ngực ngồi ủ rũ,
Khi Jê-sus qua, xua hết tối tăm, u tù.
Điệp khúc
Khi Jê-sus qua, ma cám dỗ oai quyền còn đâu;
Khi Jê-sus qua, lau ráo hết nước mắt sầu;
Ngài xua tăm tối, đời được rạng ngời hơn gấm thêu,
Khi Chúa dừng chân, thay đổi hết cả muôn điều.
Câu 2
2.Có kẻ điên cuồng bị tà ma đuổi lìa gia đình,
Sống khổ đêm ngày quanh nơi mả mồ vắng tanh;
Người rạch mình ra, kêu la do ma tà ám ảnh,
Khi Jê-sus qua, xua quỷ, khiến kẻ điên lành.
Điệp khúc
Khi Jê-sus qua, ma cám dỗ oai quyền còn đâu;
Khi Jê-sus qua, lau ráo hết nước mắt sầu;
Ngài xua tăm tối, đời được rạng ngời hơn gấm thêu,
Khi Chúa dừng chân, thay đổi hết cả muôn điều.
Câu 3
3.Anh phung kêu gào: “Mình tôi ô uế thật gớm ghê!”
Kẻ điếc, câm què, cùng chung số phận thảm thê;
Người thì bị rét, lâm bao cơn hàn, nhiệt, nói sảng,
Khi Jê-sus qua, xua hết đớn đau, kinh hoàng.
Điệp khúc
Khi Jê-sus qua, ma cám dỗ oai quyền còn đâu;
Khi Jê-sus qua, lau ráo hết nước mắt sầu;
Ngài xua tăm tối, đời được rạng ngời hơn gấm thêu,
Khi Chúa dừng chân, thay đổi hết cả muôn điều.
Câu 4
4.Thảy thảy nhân loại hiện lầm than, khốn nạn đêm ngày,
Sánh cảnh kia tội càng gây muôn phần đắng cay;
Người người nhìn nhau khoanh tay mong ơn trời thích phóng,
Khi Jê-sus qua, thay đổi mới thảnh thơi lòng.
Điệp khúc
Khi Jê-sus qua, ma cám dỗ oai quyền còn đâu;
Khi Jê-sus qua, lau ráo hết nước mắt sầu;
Ngài xua tăm tối, đời được rạng ngời hơn gấm thêu,
Khi Chúa dừng chân, thay đổi hết cả muôn điều.