Câu 1
1.Thật tôi [D]có sự bình an
mà trần [Bm]thế không thế [G]ban,
Cũng [D]không ai đoạt [F#m]khỏi
tâm tôi [A7]rày;
Dầu thử [D]thách trên đường tôi
dường một [Bm]đám mây áng [G]ngang,
Giữa cảnh [D]kia hằng thấy
[A]tâm an [E7]thái [A]thay!
Điệp khúc
[D]Hằng nương trong Chúa muôn đời,
[D]Jê-sus, Chúa [A7]tôi.
[A7]Hằng nương trong Chúa [A9]muôn [A7]đời,
thỏa vui ngọt [D]ngào.
[D]Christ ngày đêm luôn phán êm dịu
“Quyết ta chẳng xa [G]ngươi.”
[G]Có Chúa bên tôi [D]suốt đời,
[A7]Chiếc đơn đâu [D]nào!
Câu 2
2.Từ khi [D]có sự bình an
dịu dàng [Bm]đến tâm của [G]tôi,
Cả [D]thế gian dường [F#m]hát
khen Vua [A7]Trời;
Sự ren [D]rối trong lòng tan,
màn đêm [Bm]biến nên sáng [G]vui,
Cứ hát [D]khen ngợi Cứu
[A]Chúa vinh [E7]hiển [A]thôi!
Điệp khúc
[D]Hằng nương trong Chúa muôn đời,
[D]Jê-sus, Chúa [A7]tôi.
[A7]Hằng nương trong Chúa [A9]muôn [A7]đời,
thỏa vui ngọt [D]ngào.
[D]Christ ngày đêm luôn phán êm dịu
“Quyết ta chẳng xa [G]ngươi.”
[G]Có Chúa bên tôi [D]suốt đời,
[A7]Chiếc đơn đâu [D]nào!
Câu 3
3.Bình an [D]giống châu ngọc kia,
đầy thân [Bm]vốn đất sét [G]đây,
Lúc [D]tôi đương còn [F#m]trải
qua đời [A7]nầy;
Ngài sắp [D]tái lâm rày mai
gọi tôi [Bm]cất lên đám [G]mây,
Đến cố [D]gia miền thánh
[A]quốc vinh [E7]hiển [A]thôi!
Điệp khúc
[D]Hằng nương trong Chúa muôn đời,
[D]Jê-sus, Chúa [A7]tôi.
[A7]Hằng nương trong Chúa [A9]muôn [A7]đời,
thỏa vui ngọt [D]ngào.
[D]Christ ngày đêm luôn phán êm dịu
“Quyết ta chẳng xa [G]ngươi.”
[G]Có Chúa bên tôi [D]suốt đời,
[A7]Chiếc đơn đâu [D]nào!