Câu 1
1.Lời ân [G]điển với yêu thương [Bm]chan hòa,
Dội vang [G]ra từ Gô-gô-[D7]tha;
Làm rung [G]đất, tối tăm cả [Bm]bầu trời,
Vầng đá [D7]kia bỗng nhiên nứt [G]rời.
“Việc cứu [G]rỗi đã xong rồi, [Bm]xong rồi!”
Lời Jê-[G]sus lúc [A7]trút linh [D7]hồn;
“Việc cứu [G]rỗi đã xong rồi, [Bm]xong rồi!”
Lời Jê-[D7]sus kêu khi trút [G]hồn.
Câu 2
2.Diệu thay, [G]tiếng Jê-sus kêu [Bm]“xong rồi!”
Làm vui [G]thỏa lòng ta chẳng [D7]thôi;
Từ Chân [G]Chúa phước ân kia [Bm]tuôn tràn,
Giục giã [D7]ta tiến lên vững [G]vàng.
“Việc cứu [G]rỗi đã xong rồi, [Bm]xong rồi!”
Lời ban [G]trối, thánh [A7]dân ghi [D7]lòng;
“Việc cứu [G]rỗi đã xong rồi, [Bm]xong rồi!”
Lời trối [D7]kia, thánh dân ghi [G]lòng.
Câu 3
3.Mọi hình [G]bóng đến nay đã [Bm]xong rồi,
Trọn nghi [G]lễ từ trước các [D7]đời;
Lời tuyên [G]hứa cổ lai đã [Bm]trọn rồi,
Ngục chết [D7]tan, tử vương suy [G]đồi.
“Việc cứu [G]rỗi đã xong rồi, [Bm]xong rồi!”
Lời yên [G]ủi thánh [A7]dân muôn [D7]đời;
“Việc cứu [G]rỗi đã xong rồi, [Bm]xong rồi!”
Lời ủy [D7]lạo thánh dân suốt [G]đời.
Câu 4
4.Sê-ra-[G]phin, hãy lên dây [Bm]kim cầm,
Hòa âm [G]với giọng ca bỗng [D7]trầm;
Trời nên [G]hát, đất hoan ca [Bm]vang rền,
Tụng mỹ [D7]danh Em-ma-nu-[G]ên.
“Ha-lê-[G]lu-gia! Ha-lê-[Bm]lu-gia!”
Ngợi khen [G]Chiên Con [A7]huyết chan [D7]hòa;
“Ha-lê-[G]lu-gia! Ha-lê-[Bm]lu-gia!”
Thật hiển [D7]vinh Chiên Con huyết [G]lòa.