Câu 1
1.Bọn chăn giữa ban đêm trên đồi xanh,
Ngồi chung nhau canh chiên mình;
Bỗng thấy khâm sai quang lâm trần gian,
Phóng ra muôn tia hào quang,
Chiếu vào kẻ chăn huy hoàng.
Câu 2
2.Vị thiên sứ thấy kẻ chăn sợ kinh,
Liền khuyên ngay: “Nên an bình,
Ta đến đem cho tin vui mừng đây,
Các ngươi luôn nhân loại hay,
Các ngươi với thiên hạ rày.”
Câu 3
3.“Thành Đa-vít nay sinh cho bọn ngươi,
Chồi Đa-vít nguyên Con Trời,
Là Chúa là Christ ban cho vạn dân,
Dấu đây các ngươi nhận chân,
Để tìm đến Ngôi Chân Thần.”
Câu 4
4.“Nầy Con Thánh giáng sinh trong trần gian,
Tại nơi thê lương đơn hàn,
Ngoài chiếc khăn ra không chi bọc thân,
Máng chiên hoan nghinh Thần Nhân,
Máng chiên chỗ sinh Chân Thần.”
Câu 5
5.“Rạng danh Chúa Thánh trên khung trời cao,
Bình an thay cho địa cầu,
Ân điển nhân gian do thiên thượng ban,
Trải qua vô hạn thời gian,
Ấy ơn cứu ta hoàn toàn.”