Câu 1
1.Nhằm [Eb]hồi cùng khổ nguy nan,
Chúa rõ tâm [Bb7]sự.
Đến [Bb]khuyên dạy và an [Bb7]ủi,
Với tiếng dịu [Eb]dàng:
Đừng [Eb]phàn nàn hay lo toan,
Mau [Ab]tỏ khúc nôi cho [Ab]Ngài,
Christ [Eb]chắc cứu không làm ngơ,
Giúp [Bb7]ta vừa ý, thỏa [Eb]lòng.
Câu 2
2.Hồi [Eb]cùng đường, khi phân tâm,
Chúa biết tinh [Bb7]tường.
Đến [Bb]ban lời yêu chỉ [Bb7]dẫn,
Dắt tới đường [Eb]ngay.
Tùy [Eb]thì giờ ban thêm ơn,
Soi [Ab]sáng giúp ta thấy [Ab]đường.
Khiến [Eb]Đức Thánh Linh hộ ta,
Chẳng [Bb7]để một bước sai [Eb]lầm.
Câu 3
3.Gặp [Eb]người bạc đãi vu oan,
Chúa cảm thương [Bb7]tình,
Đến [Bb]khuyên đừng toan báo [Bb7]oán.
Để Chúa biện [Eb]minh.
Ngài [Eb]làm mình ra công minh,
Không [Ab]phải ý Chúa chớ [Ab]sợ.
Ai [Eb]có thể toan hại ta!
Christ [Bb7]bảo hộ ta mỗi [Eb]giờ.
Câu 4
4.Hồi [Eb]mình lạc bước sa chân,
Chúa biết rõ [Bb7]ràng.
Tiếng [Bb]nghiêm nghị Christ phán [Bb7]hỏi:
Sao dám phạm [Eb]tội?
Đừng [Eb]liều mình, mau ăn năn,
Không [Ab]để nhớp áo công [Ab]bình,
Khá [Eb]tỉnh thức hạ mình ngay,
Có [Bb7]Đấng Trung bảo giúp [Eb]mình.
Câu 5
5.Hồi [Eb]tuyệt vọng, khi phân vân,
Chúa thấu rõ [Bb7]lòng.
Lấy [Bb]tay quyền năng bảo [Bb7]đảm,
Nhắc đến tình [Eb]thương!
Mọi [Eb]điều hồ nghi tiêu tan,
Yên [Ab]sống, vững tin, trông [Ab]cậy
Đi [Eb]với Chúa vui mừng thay!
Ngắm [Bb7]xem mục đích tiến [Eb]hành.