Câu 1
1.Hồi [Eb]cùng cực, cơn phong ba,
Christ rõ tâm [Bb]trạng,
Phán [Bb7]êm dịu bên tai ta:
[Bb7]“Ngươi khá bình [Eb]an,
Đừng [Eb]phàn nàn hay lo âu;”
Đem [Ab]hết khúc nôi cho Ngài,
Christ [Eb]chắc cứu không chậm đâu,
Giúp [Bb]ta được [Bb7]thỏa mãn [Eb]hoài.
Câu 2
2.Hồi [Eb]cùng đường, khi phân tâm,
Christ biết tinh [Bb]tường,
Thánh [Bb7]ngôn Ngài là phương châm,
[Bb7]Ta bước bình [Eb]khương,
Tùy [Eb]thì giờ ban thêm ơn,
Đưa [Ab]dắt lối ta không lầm,
Do [Eb]Đức Thánh Linh dìu chơn,
Chẳng [Bb]lo hoàn [Bb7]cảnh thăng [Eb]trầm.
Câu 3
3.Gặp [Eb]hồi người nghịch vu oan,
Christ rất ân [Bb]cần,
Chớ [Bb7]nên lập mưu báo oán,
[Bb7]Giao Chúa biện [Eb]phân
Ngài [Eb]là trạng sự minh oan,
Không [Ab]phải ý Cha không sợ,
Ai [Eb]có thế gây họa đoan,
Christ [Bb]bảo hộ [Bb7]mỗi một [Eb]giờ.
Câu 4
4.Hồi [Eb]mình lầm lạc chơi vơi,
Christ biết ngay [Bb]rồi;
Chúa [Bb7]nghiêm nghị khuyên:
“Con ơi, [Bb7]Sao dám phạm [Eb]tội?
Đừng [Eb]liều mình, ăn năn ngay,
E [Ab]nhớp thánh y công bình,
Nên [Eb]tỉnh thức xưng tội nay,
Có [Bb]ta biện [Bb7]thế minh [Eb]tình”.
Câu 5
5.Hồi [Eb]tuyệt vọng, khi băn khoăn,
Christ rõ trăm [Bb]đường,
Dắt [Bb7]ta bằng tay linh năng,
[Bb7]Nhắc đến tình [Eb]thương;
Mọi [Eb]điều hồ nghi tiêu tan,
Vui [Ab]sống, vững tin trung thành,
Đi [Eb]với Chúa vui mừng thay,
Nhắm [Bb]ngay mục [Bb7]đích tiến [Eb]hành.