<b>Câu 1</b>
1.Nầy Si-ôn, thành Chúa muôn đời ơi!
Biết bao giai thoại luận về ngươi;
Thật do Chúa thành tín đã dựng xây
Chốn ngươi nên nhà Ngài ngự đây;
Ngươi đứng trên nền Đá sống vô hình,
Quyết không gì làm cho rung rinh,
Vách cứu rỗi bao phủ ngươi muôn thu,
Nhà ngươi mỉm môi cười kẻ thù.
<b>Câu 2</b>
2.Kìa, vô số sông sống luôn từ nơi
Suối yêu thương đêm ngày trào sôi,
Làm cho mỗi con cái ngươi bình an,
Hết khát khao, không còn thở than;
Khi đứng bên dòng nước sống tuôn tràn.
Có ai còn buồn lo than van?
Chúa, Đấng ban ân điển không thay dời,
Ngài muôn thuở, ơn còn muôn đời.
<b>Câu 3</b>
3.Kìa, trên mỗi nhà ở trong thành đây,
Có lửa mây bao bọc lạ thay!
Lòa vinh hiển và chở che bầy con,
Chứng tỏ Giê-hô-va gần luôn;
Giê-hô-va là ánh lửa đêm trường,
Bóng bao trùm ngày ngươi an khương,
Bánh ma-na ban xuống nuôi ngươi hoài,
Hồi ngươi vững tin cầu khẩn Ngài.
<b>Câu 4</b>
4.Lạy Giê-hô-va nếu tôi được ơn,
Chép tên tôi dân thành Si-ôn,
Dầu nhân thế nhạo báng, chê cười tôi,
Quyết khoe khoang trong Jê-sus thôi;
Vui thú trên đời chóng phai mau tàn,
Phú vinh dường bèo dạt mây tan
Các thú vui châu báu muôn năm còn,
Được hưởng chỉ dân thành Si-ôn.