Lạy Chúa, từ đời nầy qua đời kia Chúa là nơi ở của chúng tôi.

Trước khi núi non chưa sanh ra, đất và thế gian chưa dựng nên, Từ trước vô cùng cho đến đời đời Chúa là Đức Chúa Trời.

Chúa khiến loài người trở vào bụi tro, và phán rằng: Hỡi con cái loài người, hãy trở lại.

Vì một ngàn năm trước mắt Chúa khác nào ngày hôm qua đã qua rồi, giống như một canh của đêm.

Bởi cơn giận của Chúa, các ngày chúng tôi đều qua đi; năm chúng tôi tan mất như hơi thở.

Tuổi tác của chúng tôi đến được bảy mươi, còn nếu mạnh khoẻ thì đến tám mươi; song sự kiêu căng của nó bất quá là lao khổ và buồn thảm, vì đời sống chóng qua, rồi chúng tôi bay mất đi.

Cầu xin Chúa dạy chúng tôi biết đếm các ngày chúng tôi, hầu cho chúng tôi được lòng khôn ngoan.

Ôi! xin Chúa cho chúng tôi buổi sáng được thỏa dạ về sự nhân từ Chúa, thì trọn đời chúng tôi sẽ hát mừng vui vẻ.

Nhưng, Đức Giê-hô-va ơi, Ngài hằng có mãi mãi, kỷ niệm Ngài lưu từ đời nầy sang đời kia.

Tôi tâu rằng: Đức Chúa Trời tôi ôi! các năm Chúa còn đến muôn đời, xin chớ cất lấy tôi giữa chừng số các ngày tôi.

Thuở xưa Chúa lập nền trái đất, các từng trời là công việc của tay Chúa.

Trời đất sẽ bị hư hoại, song Chúa hằng còn; trời đất sẽ cũ mòn hết như áo xống;

Chúa sẽ đổi trời đất như cái áo, và nó bị biến thay;

Song Chúa không hề biến cải, các năm Chúa không hề cùng.

Thi-thiên 90:1-4; 9, 10, 12, 14; 102:12, 24-27.


Mới truy cập